Tóm tắt các truyện
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Tóm tắt các truyện
Sau khi bố mất, mẹ bé Hồng bỏ đi tha hương cầu thực, để bé sống trong sự lạnh lùng, cay nghiệt của họ hàng. Một hôm, người cô hỏi bé Hồng có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không, bé toan trả lời có nhưng chợt nghĩ đến giọng nói rất kịch và nụ cười xảo trá nên đành im lặng. Chú bé Hồng biết rằng khi nhắc đến mẹ mình, bà cô chỉ muốn gieo rắc vào đầu chú những hoài nghi để "khinh ghét, ruồng rẫy" mẹ. Khi đứa bé khốn khổ sắp khóc, bà cô còn vỗ vai tươi cười: "Mẹ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu". Những lời nói ấy không thể làm bé Hồng ghét mẹ, ngược lại chú càng hiểu và cảm thông cho mẹ hơn. Chú bé căm phẫn những cổ tục đọa dày mẹ và muốn "vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát mới thôi". Đến ngày giỗ thầy, mẹ bé Hồng về đem nhiều quà bánh cho bé. Tan trường, khi thoáng thấy bóng một người ngồi trên xe kéo trong giống mẹ, chú bé đã chạy theo í ới gọi to. Người mẹ tươi cười ôm lấy con mình, cho chú ngồi vào lòng. Trên đường về nhà, trong hơi ấm của mẹ, chú chẳng mảy may đến những lời nói thâm độc của bà cô...
Lão Hạc là 1 con người nghèo khổ, vợ mất sớm, con trai do phẫn chí nên bỏ nhà đi đồn điền cao su đã mấy năm hok về.Cả ngày lão chỉ biết quanh quẩn bên con chó Vàng hoặc sang nhà ông giáo chơi. Nhưng hoàn cảnh túng thiếu quá, lão phải bán con Vàng đi. Lão đã đau khổ lắm! Tiền bán chó và tiền bòn vườn, lão dành dụm để sau này làm vốn cho con trai. Rồi lão ốm 1 trận dài, làm cho lâo ốm hẳn đi. Lão chẳng làm đc làm gì nữa. Lão kiến đc gì ăn nấy. Một hôm lão xin Binh Tư bả chó và nói rằng là để đánh bả con chó gần nhà. Lão chết đột xuất, cái chết thật dữ dội. Cả làng hok ai hiểu, chỉ ó ông giáo và Binh Tư là hiểu
Anh Dậu vừa tỉnh lại. Chị Dậu định cho chồng ăn bát cháo rồi tính việc đưa anh đi trốn. Chẳng ngờ cai lệ và tên người nhà lý trưởnng hùng hổ xông vào. Anh DẬu quá khiếp đảm. Chị Dậu một mình đối phó với bọn chúng để bảo vệ chồng. Lúc đầu chị tha thiết trình bày nhưng không được. Đến khi tên cai đấm vào ngực chị sấn tới tói anh Dậu tức quá, chị liều mạng cự lại. Từ đấu lý chuyển sang đấu lực. Chỉ một động tác gọn, chị túm lấy ngay cổ tên cai ấn giúi ra cửa khiến hắn ngã chỏng quèo. Tiếp đó, chị túm tóc tên người nhà lý trưởng lẳng cho một cái ngã nhào ra thềm. Anh DẬu tỏ ý can ngăn nhưng chị Dậu vẫn chưa nguôi cơn giận.
Trong cuộc đời học sinh thì kỷ niềm đầu tiên đó là ngày đầu tiên cắp sách đến trường,Qua văn bản Tôi đi học_Thanh Tịnh càng cho ta thấy rõ diều này.Trong ngày đầu tiên đi học nhân vật Tôi đã mang trong mình cái cảm giác hồi hộp lo sợ .Nhân vật Tôi thấy mọi vật xung quanh mình hình như đang thay đổi .Cậu rất sợ rất lo sợ . Khi bước vào trường cái cảm nhận đầu tiên của cậu là sự ngỡ ngàng ngạc nhiên về quang cảnh của trường mấy ngày trước cậu có đến trường nhưng trông trường chũng chẳng khác nhiều so với mấy nhà trong làng . Nhưng hôm đó cậu thấy trường thật to . Cạu lai càng sợ hãi hơn .Cậu thấy mình như lạc lõng khi đứng trong biển người .Nhưng rồi như có một sức mạnh nào đó đẩy cậu về phía trước,cậu cảm thấy xa mẹ rất nhiều. Nhưng rồi đến khi vào tới lớp thì cái cảm giác sợ sệt cũng qua đi và cậu bắt đầu thấy tự tin hơn ,cậu lạm nhận những gjf xung quanh cậu là của riêng mình .Và thế là bắt đầu vào một quãng đò mới của cuộc đời con người.
Lão Hạc là 1 con người nghèo khổ, vợ mất sớm, con trai do phẫn chí nên bỏ nhà đi đồn điền cao su đã mấy năm hok về.Cả ngày lão chỉ biết quanh quẩn bên con chó Vàng hoặc sang nhà ông giáo chơi. Nhưng hoàn cảnh túng thiếu quá, lão phải bán con Vàng đi. Lão đã đau khổ lắm! Tiền bán chó và tiền bòn vườn, lão dành dụm để sau này làm vốn cho con trai. Rồi lão ốm 1 trận dài, làm cho lâo ốm hẳn đi. Lão chẳng làm đc làm gì nữa. Lão kiến đc gì ăn nấy. Một hôm lão xin Binh Tư bả chó và nói rằng là để đánh bả con chó gần nhà. Lão chết đột xuất, cái chết thật dữ dội. Cả làng hok ai hiểu, chỉ ó ông giáo và Binh Tư là hiểu
Anh Dậu vừa tỉnh lại. Chị Dậu định cho chồng ăn bát cháo rồi tính việc đưa anh đi trốn. Chẳng ngờ cai lệ và tên người nhà lý trưởnng hùng hổ xông vào. Anh DẬu quá khiếp đảm. Chị Dậu một mình đối phó với bọn chúng để bảo vệ chồng. Lúc đầu chị tha thiết trình bày nhưng không được. Đến khi tên cai đấm vào ngực chị sấn tới tói anh Dậu tức quá, chị liều mạng cự lại. Từ đấu lý chuyển sang đấu lực. Chỉ một động tác gọn, chị túm lấy ngay cổ tên cai ấn giúi ra cửa khiến hắn ngã chỏng quèo. Tiếp đó, chị túm tóc tên người nhà lý trưởng lẳng cho một cái ngã nhào ra thềm. Anh DẬu tỏ ý can ngăn nhưng chị Dậu vẫn chưa nguôi cơn giận.
Trong cuộc đời học sinh thì kỷ niềm đầu tiên đó là ngày đầu tiên cắp sách đến trường,Qua văn bản Tôi đi học_Thanh Tịnh càng cho ta thấy rõ diều này.Trong ngày đầu tiên đi học nhân vật Tôi đã mang trong mình cái cảm giác hồi hộp lo sợ .Nhân vật Tôi thấy mọi vật xung quanh mình hình như đang thay đổi .Cậu rất sợ rất lo sợ . Khi bước vào trường cái cảm nhận đầu tiên của cậu là sự ngỡ ngàng ngạc nhiên về quang cảnh của trường mấy ngày trước cậu có đến trường nhưng trông trường chũng chẳng khác nhiều so với mấy nhà trong làng . Nhưng hôm đó cậu thấy trường thật to . Cạu lai càng sợ hãi hơn .Cậu thấy mình như lạc lõng khi đứng trong biển người .Nhưng rồi như có một sức mạnh nào đó đẩy cậu về phía trước,cậu cảm thấy xa mẹ rất nhiều. Nhưng rồi đến khi vào tới lớp thì cái cảm giác sợ sệt cũng qua đi và cậu bắt đầu thấy tự tin hơn ,cậu lạm nhận những gjf xung quanh cậu là của riêng mình .Và thế là bắt đầu vào một quãng đò mới của cuộc đời con người.
nguyenminhnhut1491900- Người lập trình box Tin Học
- Level :
Post : 67
Points : 4775
Thanks : 1
Join date : 02/11/2011
Age : 25
Đến từ : Đoán thử xem........
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|